Sinh viên năm cuối, chắc ai cũng đã từng trải qua những cảm xúc này

Nó giống như những nỗi bâng khuâng khi nhận ra sắp phải chia xa bạn bè, thầy cô, nhận ra rằng đây sẽ là khoảng thời gian đẹp đẽ chẳng thể nào quay lại được nữa. Tự nhiên cảm giác nuối tiếc nghẹn ngào ở cổ rõ đến thế nào, chỉ ước sao thời gian có thể quay trở lại.

Năm 1 năm 2 đi du học, tinh thần còn phơi phới. Nhưng năm 4, rồi sắp tốt nghiệp, ngẫm nghĩ lại quãng thời gian đi du học của mình sắp qua đi. 4 năm, nghe có vẻ khá dài nhưng đến khi sắp qua mới thấy nhanh hơn cả chớp mắt. Cảm thấy chưa làm được gì, chưa có gì đáng tự hào, và hình như mình đã phung phí thời gian trong suốt 4 năm rồi thì phải?

Ngày từ ngày đầu bước đầu giảng đường, bản thân tự nhủ và đặt cho mình mục tiêu rằng tốt nghiệp xong phải lấy được một tấm bằng xuất sắc, không cũng phải bằng giỏi. Không tham gia bất kì một tổ chức, câu lạc bộ nào, làm thêm thì “lẹt phẹt” vì nghĩ rằng những môn học ở trường là quá đủ để có thể tìm kiếm cho mình một công việc trong tương lai. Và hình như, mình đã nhầm, giờ mới nhận ra bỏ lỡ bao nhiêu là cơ hội, bao nhiêu hoạt động cũng chẳng thể đủ để bù đặp thời gian nuối tiếc đó.

Có rất nhiều điều muốn nói với thầy cô, với bạn bè… lời cảm ơn chân thành cho 4 năm bên nhau. Cảm ơn đã đến bên nhau, che chở, động viên, giúp đỡ nhau những lúc khó khăn nhất khi phải xa gia đình, người thân. Mọi người đã cho nhau cảm giác như là ngôi nhà thứ 2, kịp nhận ra mọi thứ đã quá quen thuộc, thế mà giờ lại phải chia xa.

Đến năm ba, năm bốn, bạn bè bắt đầu đi làm, đi thực tập chỗ này chỗ kia, thì mình vẫn mải miết với cuộc vui. Nhiều lúc cảm thấy nhàm chán và muốn thay đổi nhưng độ chây lười của bản thân quá lớn nên lại ngậm ngùi: để mai tính… Rồi đến bây giờ khi mà mai này đến tận đỉnh đầu, sắp phải chịu trách nhiệm với cuộc đời mình thì thời gian lại sắp tuột khỏi tầm tay.

Thời gian đi du học cũng là lúc có nhiều cảm xúc nhất, cảm xúc dù bất chợt hay thầm kín thì đều là cơ hội của mỗi người. Dường như nó trong sáng đến mức mà cứ thu thu trong lòng, không dám thổ lộ. Mải miết với cuộc đời để giờ đây để tuột mất khỏi tay những cảm xúc vô tư trong sáng của tình yêu du học

Viết ra đây cho các bạn thế hệ sau đang có ý định đi du học, thời gian dường như không chờ đợi các bạn nữa, rất nhiều người trải qua 4 năm khi ra trường mới cảm thấy tiếc nuối vì những điều chưa làm được. Các bạn, hãy cố gắng làm điều mà mình từng nghĩ mình sẽ làm, ai rồi cũng sẽ có những dự định cho bản thân, hãy quyết tâm thực hiện nó cho bằng được.

Với các bạn khác, cảm xúc có giống trên không? Hãy chia sẻ ra đây cho mọi người cùng thấu nhé!

Bình luận